Tìm loi bai hat bỏ ra can teo em (thoi nien thieu cua bao tkhô nóng thien ost) - Ton Nam (sun Nan), Na Anh (na Ying) ngay lập tức bên trên viglacerabahien.com. Nghe bài hát chỉ việc Có Em (Thời Niên Thiếu Của Bao Tkhô cứng Thiên OST) chất lượng cao 3trăng tròn kbps lossless miễn phí tổn. Ca khúc chỉ việc Có Em (Thời Niên Thiếu Của Bao Thanh Thiên OST) bởi vì ca sĩ Tôn Nam (Sun Nan), Na Anh (Na Ying) biểu đạt, thuộc thể nhiều loại Nhạc Hoa. và các tâm gucng anh hùng trè tuôi; tù dó giúp các em xây dyng muc tiêu phân dâu, rèn luyên dê trð thành nguði doàn viên Ðoàn TNCS 1--1ô Chí Minh. näng st' dgng ngo?i ngü cho thieu nhi 2.1. Các hogt dêng giáo dgc cho thieu nhi trên không gian mgng - Thði gian: Tù tháng 03/2022 dén tháng 7/2023. Danh sách chương Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Chương 1 1 "Quan hệ cộng sinh là quan hệ của hai loài sinh vật sống dựa vào nhau, đôi bên cùng có lợi, thiếu nhau thì sự sinh tồn sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn, thậm chí chết. Loading Chương 2 2 Trần Niệm kéo cửa buồng vệ sinh ra, một làn khói phả thẳng vào mặt cô. Danh tiếng trong giới điện ảnh của anh chàng cũng tăng cao. Còn về Châu Đông Vũ, cũng ở giải thưởng Điện ảnh Châu Á 2020 với vai nữ chính trong Em Của Thời Niên Thiếu, Châu Đông Vũ được xướng tên ở hạng mục "Nữ diễn viên chính xuất sắc". Chưa hết, cô còn nhận Vay Tiền Nhanh. Tóm tắt Em Của Niên Thiếu là một bộ phim thanh xuân vô cùng trần trụi và đen tối, khi đề cập đến khía cạnh gai góc, nhức nhối nhất của ngành giáo dục Bạo lực học đường và bắt nạt. Em Của Niên Thiếu vietsubEm Của Niên Thiếu được chuyển thể từ tiểu thuyết Thời niên thiếu của anh và em của tác giả Cửu Nguyệt Hi – vốn rất được đọc giả trẻ yêu thích. Em của thời niên thiếu ngay từ khi tung ra poster và trailer đã luôn được kì vọng rất cao, một phần vì nam nữ chính là hai cái tên thực lực Ảnh hậu Kim Mã Châu Đông Vũ, và thành viên đóng phim hay nhất của TFBOYS Dịch Dương Thiên Tỉ – người đã có một năm thành công lớn với Trường An 12 canh giờ và lọt vào danh sách top 100 ngôi sao Trung Quốc nổi tiếng nhất năm 2019; một phần vì phim Em của thời niên thiếu được chế tác bởi đoàn đội làm nên thành công của Thất Nguyệt và An Sinh, tác phẩm đã tạo ra kỉ lục phi thường “song hậu” Mã Tư Thuần và Châu Đông xoay quanh mối quan hệ “cộng sinh” kì lạ, nhưng dai dẳng và bi thương, trời long đất lở giữa Trần Niệm và Bắc Dã. Nếu như Trần Niệm là cô gái trầm tĩnh, mắc tật nói lắp, học giỏi, ngoan hiền; thì Bắc Dã lại là cậu học sinh hư hỏng, lầm lì, có mẹ là gái điếm và bố là tội phạm. Cả hai vô tình gặp nhau khi Bắc Dã bị đánh, Trần Niệm muốn cứu cậu. Cứ thế, cả hai ngày càng gắn bó, gần gũi với nhau theo một cách rất đặc biệt, Bắc Dã âm thầm bảo vệ Trần Niệm, còn Trần Niệm cũng nảy sinh cảm giác dựa dẫm vào cậu. Thế nhưng, Trần Niệm vẫn bị lăng nhục bởi nhóm học sinh cá biệt được cầm đầu bởi Ngụy Lai, đó là nguồn cơn gây ra những chuyện khủng khiếp sau này có máu chảy, có thịt nát xương tan, và những giọt nước mắt bất lực đầy căm phẫn vì bất hạnh tưởng chừng như đến đỉnh điểm so với cái tuổi 17,18 phải chịu đựng. Vì Trần Niệm, Bắc Dã sẵn sàng đánh đổi, hi sinh cả tương lai của mình. Cậu gan góc hơn bất kì người trưởng thành nào và chí tình hơn bất cứ người đàn ông nào yêu Trần diễn Trần Niệm hay Bắc Dã rất phức tạp, không hề dễ đóng. Vì Trần Niệm sau cú shock, trở thành một con robot vô cảm, lạnh lùng, ép mình phải quên đi tấn bi kịch. Không ai phù hợp với Trần Niệm hơn Châu Đông Vũ, một nữ diễn viên có ngoại hình rất “thiếu nữ”, tuy không xinh đẹp lung linh, nhưng có kĩ năng biểu đạt nội tâm bằng ánh mắt rất “đỉnh”.Còn Bắc Dã, đằng sau dáng vẻ vô lại, ăn chơi, lại là chàng trai vô cùng quật cường và kiên định, bền bỉ. Dịch Dương Thiên Tỉ so với hai thành viên còn lại của TFBOYS có thể thua về ngoại hình, nhưng gương mặt góc cạnh, cứng rắn của cậu, rất sát với một Bắc Dã “không sợ trời, không sợ đất”, tiềm năng trong môn nghệ thuật thứ 7 của cậu cũng rất lớn, và được khai thác triệt để trong tác phẩm “khó xơi” của thời niên thiếu được đánh giá là tác phẩm điện ảnh rất ám ảnh, giàu tính đặc tả, truyền tải những thông điệp sâu sắc đằng sau một câu chuyện rất nóng hổi, đương thời. Tên phim gốc 少年的你 IMDb Rating 187 đánh giá Đạo diễn Diễn viên Các phim tương tự Trang chủPhim lẻEm Của Niên Thiếu 2019 Better Days 2019 Nội dung phim Em Của Thời Niên Thiếu - Better Days 2019 VietSub Được chuyển thể từ tiểu thuyết thanh xuân Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em của tác giả Cửu Nguyệt Hi, thực hiện bởi đạo diễn trẻ Tằng Quốc Cường, bộ phim là bức tranh thu nhỏ về xã hội phức tạp đan xen câu chuyện tình bạn, tình yêu. Better Days ẩn chứa những điều nhỏ bé ấm áp, lại có những vết thương khắc sâu đến tận đáy lòng. Em Của Niên Thiếu là lát cắt phản ánh hiện thực trần trụi, vạch trần những góc tối của cuộc sống. Qua những thước phim chân thực, Em Của Niên Thiếu muốn truyền đạt tới khán giả thông điệp đầy nhân văn "Bất kể cuộc sống có khó khăn đến đâu, bạn cũng cần giữ vững niềm tin chúng ta rồi cũng sẽ ổn". Thời niên thiếu mang theo niềm tin, một chút mộng tưởng của thiếu niên, mang theo bồng bột ngây dại, mang theo cả những sự bảo vệ âm thầm mà kiên định. Xem phim Em Của Thời Niên Thiếu 2019 HD VietSub + Thuyết Minh, phim Em Cua Thoi Nien Thieu 2019 được thuyết minh, phụ đề tiếng việt chất lượng HD, phim Em Của Thời Niên Thiếu vietsub bản đẹp, trọn bộ, Xem phim online Em Của Thời Niên Thiếu 2019 vietsub + thuyết minh, phim được vietsub bởi các subteam bilutv, phimbathu, phudeviet, phimmoi, biphim, subnhanh, nguonphim, xemphimvn, dongphymtv, phimvang, thichxemphim, xemphimxua, phimdinhcao, hdonline, xuongphim, movie zingtv, fptplay, Netflix, KST kitesvn, phim88, tvhay, tvhey, tvhai, hdvietnam, dongphim, cliphub, phim14, phimmedia tv, motphim, phimnhanh... Thể loại phim Tâm Lý - Tình Cảm cập nhật phụ đề Vietsub nhanh nhất, xem online nhanh nhất, có thể bao gồm thêm các bản Lồng tiếng, thuyết minh. Tải link fshare drive và download phim Em Của Thời Niên Thiếu vtv, htv, SCTV, GOTV HD mới nhất. Diễn viên trong phim Dịch Dương Thiên Tỉ, Châu Đông Vũ. Mời các bạn đón xem phim Em Của Thời Niên Thiếu HD VietSub + Thuyết Minh “Sinh mạng là món quà trời ban, anh không muốn lãng phí. Em mãi mãi sẽ không biết lá bài tiếp theo tới tay là gì, em phải học chấp nhận việc ngoài ý muốn mà cuộc sống mang đến…”Trong rạp chiếu phim tối đen, trên màn hình lớn, Leonardo trẻ tuổi nói một hơi tiếng Trung kì quặc của người phiên dịch. Kính 3D che kín mắt Trần tiếng Dã nhanh chóng đóng cửa cuốn lại, lao tới kéo rèm cửa sổ, quay đầu hỏi “Xảy ra chuyện gì vậy?”“Hôm qua, lúc họ đánh em, mắng em, cởi sạch quần áo của em, họ đã chụp ảnh, quay ta nói, bảo em hôm nay đi đi đến sau núi, cô ta không đưa cho em. Cô ta mở cho em xem, còn nói muốn đưa lên mạng, rất nhiều người đã quay rồi, báo cảnh sát cũng vô dụng. —— Cô ta nói sẽ không bỏ qua cho em. —— Chuyện hôm qua sẽ còn có lần thứ hai, thứ ba… Còn chưa đủ, cô ta đe dọa em, đánh em. Em phản kháng, đẩy cô ta… Em biết em phải gặp cô ta nên mang dao theo, nghĩ lỡ như có gì thì có thể dọa cô ta đừng đánh em nữa. Nhưng cô ta không sợ, em bảo cô ta đừng qua đây, nhưng cô ta không nghe… Cô ta và em lôi kéo nhau… lăn vào bãi cỏ, em không biết đã xảy ra chuyện gì, em không nghĩ gì cả, thực sự không có nghĩ, cô ta đã…Em sai rồi, em không nên đi một mình.”Nhưng một loạt chuyện xảy ra sau vụ Hồ Tiểu Điệp khiến cô không tin mấy người Trịnh Dịch nữa. Cô ngẩng đầu nhìn cậu, nước mắt rưng rưng trong hốc mắt,“Em xin lỗi, anh cứu em với, đưa em đến chỗ cảnh sát đi. Em sợ họ, em không dám tự đi. Em sợ mẹ em biết.”“Không đi.” Bắc Dã nói.“…”“Dựa vào cái gì?” Mắt cậu đỏ lên, “Dựa vào cái gì chứ?!”“Dựa vào cái gì mà giao em cho họ. Em muốn để họ phân tích ảnh chụp, video từng lần một, chất vấn cảm nhận của em từng lần một, đánh đập tra hỏi rốt cuộc là em phòng vệ quá mức hay thù oán mượn cơ hội giết người sao? Em muốn nhìn thấy đám người tổn thương em đối chất với họ lần nữa, em muốn dây dưa kéo xé với đám con gái và đám phụ huynh đó sao? Em có còn muốn thi không?”“…”Mẹ sẽ biết, biết cô đã chịu những tổn thương tàn bạo như thế nào, mẹ sẽ sau nhất thời mất khống chế, Bắc Dã bình tĩnh lại “Em khẳng định cô ta đã chết?”“…” Cô ngơ ngác, mấy giây sau, mờ mịt lắc đầu, “Em chạy đi ngay lập tức.”“Lát nữa tôi đi xem. Nhưng bất kể thế nào, mọi việc chờ thi xong hẵng nói. Đưa dao cho tôi.”Máu trên dao găm đã khô, Bắc Dã tới giành lấy, rút hai lần mới rút dao ra khỏi tay cô được.“Cởi quần áo ra.” Bắc Dã Niệm không nhúc Dã cởi hết quần áo của cô, kéo cô đến dưới vòi sen giội nước, vết máu lấm tấm từ từ tan Dã nhét giày, quần áo vào máy giặt, nhìn thấy áo sơ mi của mình. Sáng nay lúc mặc quần áo, Trần Niệm không tìm được áo thun lót, khi đó cậu đã tìm áo sơ mi cho cô. Cậu quay đầu nhìn cô một cái, cô đờ đẫn nhìn đưa lưng che khuất tầm mắt cô, rút áo sơ mi ra, vo tròn nhét vào ngăn kéo bồn rửa mặt, lại bất ngờ thấy vật nào đó mẹ mua trong ngăn nhìn món đó một cái, suy nghĩ một chút, đóng ngăn kéo bị mở máy giặt, hơi suy tư, lại moi quần áo ra, dốc hết đồ trong túi, tìm một túi nilon lớn bỏ đèn lờ mờ, trên người Trần Niệm đã giội sạch. Bắc Dã đeo găng tay ngồi xổm dưới đất, một tay nước tẩy rửa toilet một tay bàn chải, chà sạch từng ngóc ngách sàn nhà.“Em đi ra ngoài trước đi.” Bắc Dã không nhúc nhích.“Em tiêu rồi.” Cô nói, “Bắc Dã, em tiêu rồi.”Hộp bắp rang đụng mu bàn tay Trần Niệm, cô quay đầu liếc nhìn Lý Tưởng bên cạnh, đưa tay bóc một nắm trong hộp bỏ vào miệng, nhạt như nước.“Không tiêu.” Bắc Dã tháo găng tay đứng dậy, nước ấm giội tóc hai thiếu niên. Cậu nâng mặt cô lên, đôi mắt đen láy nhìn cô chằm chằm, “Em sẽ không có việc gì, tôi bảo đảm.”“Nói với tôi, em…” Cậu cân nhắc dùng từ, “Em đã làm cô ta bị thương ở đâu?”Cô lắc đầu “… Em quên rồi.”“Đã đâm cô ta mấy nhát?”“… Không nhớ.”“Sâu bao nhiêu?”“Không biết… Em hận cô ta. Em rất hi vọng cô ta biến mất. Nhưng em không muốn cô ta chết.” Cô run lên, “Người trẻ như họ —— tại sao không bị quản lý… Không nên là như vậy… Vốn không nên…”Bắc Dã nắm chặt đầu cô, nhìn cô chằm chằm để cô bình tĩnh “Trên đường em về có ai thấy em không?”“Không có.” Khu vực nhà xưởng ngoại trừ con hẻm nhỏ bên đầu kia ra thì ba mặt còn lại đều là đất bỏ hoang.“Bây giờ cô ta ở đâu?”Trần Niệm nhìn cậu.“Tôi đi xem thử. Sức em yếu, có lẽ cô ta chỉ bị thương. Con người không dễ chết vậy đâu.” Cậu bình tĩnh khác thường.“Em và anh cùng…”“Tôi đi một mình. Nếu như có chuyện thì tôi sẽ báo cho em.”“Nhưng mà…”“Không có vấn đề gì đâu. Em không tin tôi?”“Tin.”Cậu tiến lên, bỗng nắm mái tóc ướt của cô ôm cô vào lòng, cúi đầu dùng sức kề sát gò má động của Trần Niệm vang lên, hai người giật nảy mình, Lý Tưởng gọi điện thoại tới“Trần Niệm, 《Titanic》 phiên bản 3D chiếu lại đấy. Mình giành được hai vé, có muốn đi xem không.”“Mình… muốn ôn bài.” Nói xong, Bắc Dã nhíu mày lắc đầu một Tưởng khuyên “Chờ thi tốt nghiệp xong là hết chiếu rồi. Phim kinh điển như thế, sau này khó xem được ở rạp lắm. Cậu cứ coi như thư giãn một chút đi.”Bắc Dã nắm bả vai Trần Niệm, ánh mắt bảo cô đồng Trần Niệm run rẩy, cô chậm rãi lắc đầu. Cô không phải đứa ngốc, cậu quá thận trọng, để đề phòng bất ngờ đã bắt đầu tạo chứng cứ ngoại phạm cho điện thoại, Lý Tưởng vẫn đang cố gắng “Trần Niệm, 《Titanic》 kinh điển lắm đấy. Trong lòng cậu chắc chắn cũng thích…”Trong nhà tắm đơn sơ chật hẹp, ánh đèn lờ mờ như bộ phim cũ. Cậu và cô bốn mắt nhìn nhau, tâm tư của ai đối phương cũng biết rõ. Cậu nắm chặt bả vai cô, chầm chậm và dùng sức gật phim này dài đằng Niệm ngồi trong rạp chiếu phim tối đen, giống như ngồi trong mộ. Cuối cùng đã đến kết cục, trên mặt biển, Jack và Rose cùng nắm một mảnh gỗ nổi cứu sinh. Chàng trai trẻ bảo cô gái leo lên, mình nổi trong nước lai chung của họ giống như đêm rét của Bắc Băng Dương, lạnh buốt, tối tăm.“Em yêu anh.”“Em dám nói lại lần nữa xem!... Đừng nói lời từ biệt.”“Nhưng em lạnh quá.”“Nghe đây, em sẽ thoát khỏi nơi này, an toàn thoát hiểm; em sẽ đi về phía trước, tiếp tục sống… Em sẽ già đi, sẽ yên nghỉ trên một chiếc giường ấm áp chứ không phải kết thúc ở nơi quỷ quái này, không phải kết thúc vào đêm nay. Em hiểu không?”“Nhưng em lạnh quá, đã tê dại cả rồi.”“Giành được tấm vé tàu ấy là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời anh; vì vậy quen em, anh vô cùng biết ơn… Hứa với anh tiếp tục sống, hứa với anh em sẽ không từ bỏ… Bất kể xảy ra bất cứ chuyện gì, bất kể em ở trong hoàn cảnh tuyệt vọng thế nào, hứa với anh, đừng từ bỏ, đừng quên lời em hứa với anh.”“Em hứa với anh.”Cuối cùng, cô gái gạt tay anh ta ra, gắng sức bơi về phía ánh sáng; chàng trai anh tuấn từ từ chìm xuống Bắc Băng Dương, bị bóng tối nuốt ra khỏi rạp, Lý Tưởng thấy mắt Trần Niệm đỏ.“Khóc rồi à?”Trần Niệm cúi đầu, lắc lắc đầu “Không có.”“Nữ sinh xem phim thế này đều dễ thương cảm.” Lý Tưởng nói, muốn vỗ vỗ vai cô an ủi, lại rụt tay lắc cái hộp giấy “Không ngờ cậu không ăn được như thế. Cậu xem, bắp còn lại cả hộp.”Trần Niệm đành phải nói “Mình không thích ăn quà vặt.”“Thảo nào cậu gầy vậy.” Cậu xem đồng hồ, “Không còn sớm nữa, mình đưa cậu về nhà nhé.”Sau khi Trần Niệm về nhà không lâu, mưa gió lũ lượt một lúc lâu, Bắc Dã vẫn chưa lấy di động định gọi điện thoại cho cậu, lại bất ngờ phát hiện trong danh bạ không có Bắc Dã. Đang khi nghi hoặc suy tư, trên cửa vang lên tiếng gõ Niệm hoảng sợ, đến gần bên cửa, nghe cậu thấp giọng nói “Là tôi.”Trần Niệm lập tức mở cửa để cậu vào. Cậu ướt sũng, nước chảy dọc theo áo mưa nhỏ giọt xuống đưa một cái khăn cho cậu, hỏi “Cô ấy thế nào?”“Chắc không sao.” Bắc Dã nói.“Không sao?”“Tôi đi tới sau núi trường em, tìm khắp nơi cũng không thấy cô ta.”“Tìm nhầm chỗ rồi? Em nên, đi cùng anh.”“Không. Tôi thấy vết máu, nhưng cô ta không có ở đó.”Trần Niệm giật mình “Anh… không gạt em chứ?”“Không gạt em. Thật đấy.” Cậu nói, “Vết máu rất ít, đoán chừng là bị đâm nhẹ. Bây giờ bình tĩnh lại suy nghĩ kĩ, lúc em về, vết máu trên quần áo cũng rất ít.”Cô nhìn cậu một cách e sợ mà phụ thuộc.“Cô ta hẳn bị thương không nặng, tự đi rồi.” Bắc Dã nói, “Em cũng không rõ đã đâm cô ta mấy nhát, có sâu hay không. Tôi cảm thấy em quá khẩn trương, suy nghĩ nghiêm trọng thôi.”“Thật sao?” Trần Niệm nhíu mày, lại nói, “Nhưng… cô ấy sẽ báo cảnh sát, sẽ…”“Sẽ không đâu.” Bắc Dã lau lau tóc, cởi áo mưa treo lên móc quần áo, “Cô ta đánh nhau không ít, bị thương cũng nhiều, cô ta đâu có về tìm cảnh sát? Hơn nữa báo cảnh sát thì chuyện họ nhục mạ em cũng sẽ bị vạch trần. Họ nhiều người, có người vẫn đang đi học, sẽ bị đuổi học. Nếu báo cảnh sát thật, bây giờ em có thể đứng ở đây sao?”Trần Niệm “ồ” một tiếng, ngẩn ngơ nhìn cậu.“Đừng tự trách mình.” Cậu khẽ nói, “Vết thương em gây ra cho cô ta còn không bằng một lần cô ta đánh nhau đâu.”Cô dường như hơi ngơ ngác, rất lâu sau, cúi đầu lấy một cái thẻ nhớ điện thoại di động trong túi Dã nhận lấy cắt nát;Trần Niệm nói “Sọt rác ở đằng kia.”Bắc Dã “Tôi vứt ra ngoài.”Cô ngẩng đầu nhìn cậu. Cậu xoa đầu cô, dây đỏ buộc trên cổ tay phải rũ xuống một sợi, lướt qua gò má cô,“Cô ta không sao. Em đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chăm chỉ ôn tập, chuẩn bị thi.”Trần Niệm gật gật đầu một cách máy gió tiếng mưa, bóng đèn đong đưa trên đỉnh đầu, bóng hai người lắc tới lắc lui, yếu ớt, bất Dã ngồi xuống mép giường, người dường như hơi mệt, ngẩng đầu thấy cô đang xuất thần. Cậu ngắm nhìn cô một lúc, nhẹ giọng hỏi “Phim coi hay không?”“Hả?”“Tôi hỏi phim coi hay không?”“—— Không hay.” Trần Niệm lắc đầu, “Là bi kịch. Em không thích.”“Bi kịch?”“Ừm, nam chính để, để cơ hội sống, lại cho nữ chính. Chính mình thì chết.”“Nữ chính thì sao?”“Kết hôn, sinh con, sống đến lúc rất già.”“Rất tốt.” Bắc Dã cười cười.“Tốt chỗ nào?” Trần Niệm Dã ngẩng đầu nhìn cô, há miệng, định nói gì đó, cuối cùng lại dừng giữa chừng; cứ yên lặng nhìn như vậy, ánh mắt thẳng tắp và mềm mại, giống như một miệng giếng sâu Niệm đứng tại chỗ, cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, bỗng nhiên có chút muốn rơi người trẻ tuổi đọc hiểu sự đau khổ vùng vẫy, tình yêu và vô vọng trong sinh mạng đôi không nói được gì cả, nói ra thì có ích lợi gì vai gầy yếu của họ chống đỡ quá nhiều sức nặng không thể chống đỡ; họ còn nhỏ như vậy, nhưng thế giới đầy gian khổ này, họ chỉ có đôi bên có thể dựa vào có thể tin cậy, đây đến tột cùng là may mắn hay bất nhìn,Bắc Dã khẽ mỉm cười, dang hai cánh tay về phía cô;Nhóc nói lắp, sang chỗ anh Niệm dụi dụi mắt, đi tới ngồi lên đùi cậu, ôm cổ cậu gắt gao, giống như đứa trẻ ôm món đồ chơi yêu thích nhất. Cô gối đầu lên vai cậu, siết thật chặt, ngửi được mùi mưa gió giữa cổ ôm cô chậm rãi ngã ra sau, ngã xuống mưa gió bên ngoài, dường như cũng không nghe thấy gao ôm nhau, nếu như thời gian có thể dừng lại ở khoảnh khắc này thì tốt rồi. Thông tin truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Bạn đang theo dõi truyện full hoàn Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em của tác giả Cửu Nguyệt Hi rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Editor Fei YangPoster có khả năng, trên thế gian này không có tình yêu? Danh sách chương Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Review truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Cập nhật Review truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em của tác giả Cửu Nguyệt Hi mới nhất tại Từ khoá Đọc truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em full, chương 1, chương cuối. Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em review, Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Thời Niên Thiếu Của Anh Và Em Đọc đến đoạn Bắc Dã vì cố cứu vãn thời gian cho Trần Niệm đi thi mà phải thú nhận thêm 1 tội nữa mà anh quá Trong truyện có nhiều triết lý quá hay và sâu sắc, nó làm em nhớ đến bộ phim Mama don’t cry, cô gái đáng thương cũng gặp phải tình cảnh như Trần Niệm nhưng pháp luật lại k định tội tụi khốn kiếp đó, vì chúng là trẻ vị thành niên Trịnh Dịch nói rất đúng, tại sao những nỗi đau của người bị hại lại trở thành bàn đạp cho tương lai sáng lạn của tụi kia, cho chúng thay đổi cuộc đời Còn những người tốt bụng, vì kích động, vì lòng thù hận, vì sự thống khổ của bản thân hành động sai lầm như Trần Niệm, như Bắc Dã lại gánh lấy sự trừng phạt tai ương Luật pháp chỉ đại diện cho công lý, chứ nó chưa bao h là công lý cả bởi công lý chính là đạo đức, là trái tim lương thiện của mỗi con người LikeLiked by 4 people

thoi nien thieu cua anh va em