Nội dung truyện Vợ ơi, đừng đi nữa! Anh sai rồi! Dương Họa Y nghe rất rõ lời bàn tán của các nữ giúp việc nhà họ Nhan, nhưng cô chẳng còn tí hơi sức nào để quan tâm đến nó nữa. Chuyến bay về nước đã kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ và bây giờ cô chỉ muốn ném mình lên giường ngủ một giấc thật ngon thôi. Đọc truyện Vợ Ơi Đừng Đi - Lục Manh Tinh của tác giả Lục Manh Tinh, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Nội dung truyện Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi! của tác giả Lãnh Nguyệt Băng - Mỗi ngày, cô đều tìm đủ mọi cách để trốn thoát khỏi căn biệt thự đầy ác mộng đó cũng như thoát khỏi bàn tay tàn nhẫn của anh Nhưng rồi Từ nay về sau mình chung bước đi. Yes, I do. Anh yêu em hơn ngàn đắm say. Yes I do. Em yêu anh trong từng phút giây. Yêu nhau đến mãi về sau. Bên nhau đến khi bạc Để hiểu hơn về Tiểu Thuyết Vợ Ơi Đừng Đi Nữa Anh Sai Rồi hãy cùng chúng tôi tìm hiểu bài viết bên dưới nhé. 1.Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi! - Lãnh Nguyệt Băng - Đọc truyện 2.Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi! - Truyện FULL 3.Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi! - Truyen one 4.Vợ ơi đừng đi nữa anh sai rồi - Ngôn Tình Hay 5.Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Vay Tiền Nhanh. Tiệc sinh nhật náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh hẳn, mọi người đơ người nhìn Lộc Tang Tang và Đoạn Kính Hoài, quên cả phản ứng. Lộc Tang Tang bị Đoạn Kính Hoài dọa hết hồn, giọng của anh, vẻ mặt của anh. . . Người này, uống rượu xong thì khóc là thế nào đây?! Đối diện, Lộc Thừa ngạc nhiên quay đầu nhìn Lộc Sương "Em vừa nghe lầm phải không? Anh ấy nói gì vậy?" Thái độ Lộc Sương rất quái dị, trong khó có thể tin xen lẫn một chút tức giận không hiểu, "Chị nào biết được!" Lộc Thừa vô tội nhìn Lộc Trí Viễn, hỏi lại để xác nhận lần nữa, "Anh cả, thì ra Đoạn Kính Hoài không muốn ly hôn ạ?" Lộc Trí Viễn rũ mi uống hớp rượu, "Em nhiều chuyện quá." ". . ." Ngoại trừ anh em nhà họ Lộc, mấy người khác bắt đầu hai mặt nhìn nhau. Bản chất Đoạn Kính Hoài lạnh lẽo bức người, dù núi Thái Sơn có sập mặt anh cũng không biến sắc, nhưng bây giờ. . . Người trước mặt đây là Đoạn Kính Hoài? Không phải nói anh ta không thích Lộc Tang Tang, ly hôn cũng chẳng sao cả à? Tình huống bây giờ là thế nào? Đoạn Kính Hoài không chịu ly hôn?" Giống như để xác nhận suy đoán của mọi người, Đoạn Kính Hoài lại tiến lại gần hơn, "Tang Tang? Lộc Tang Tang. . . Đừng ly hôn được không, hửm?" Mọi người ". . ." Khóe mắt Lộc Tang Tang giật kịch liệt, cô muốn rút tay ra, kết quả anh càng nắm chặt hơn, "Anh, anh nổi điên gì thế? Đã bảo đừng uống rượu rồi! Anh xem! Toàn nói bậy!" "Tang Tang, đừng ly hôn được không. . . " "Không được, này này, anh thả tay ra -" "Không ly hôn, anh sẽ thả tay ra." "Đoạn Kính Hoài, anh muốn chơi xấu đúng không?" Nhìn thấy ánh mắt hồng hồng của Đoạn Kính Hoài, phòng ngự trong lòng Lộc Tang Tang gần như bị phá nát, "Cái quái gì vầy nè. . ." "Đừng ly hôn. . . Anh không muốn ly hôn." Cô đẩy không nổi anh, cũng không thể ngăn anh cứ tựa vào người mình, càng lúc càng gần. Lộc Tang Tang ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người anh. "Tang Tang. . . Đừng ly hôn. . . Anh không muốn ly hôn. . ." Anh cứ lẩm bẩm như vậy, tuy giọng không lớn, song đủ để tất cả mọi người nghe rõ ràng. Cuối cùng anh tựa hẳn vào vai cô, Lộc Tang Tang không chỗ trốn, chỉ có thể cố bình tĩnh, trầm mặc một lát, cô hỏi "Tại sao không ly hôn?" "Bởi vì. . . Anh muốn em." Lộc Tang Tang "Tôi không phải đồ vật! Muốn gì mà muốn!" "Nhưng mà anh. . . Thích em." Trong lòng lộp bộp một tiếng, dây cung kéo căng đứt gánh giữa đường. Cả người Lộc Tang Tang cứng đờ, có chút bối rối. Anh nghiêm túc? "Tang Tang, đừng ly hôn được không. . ." Anh lại bắt đầu lặp lại, ngốc không thể tưởng, dường như đã bị chất cồn hoàn toàn khống chế. Lộc Tang Tang ngẩng đầu lên, "Này. . . Các anh có thể đưa anh ấy đi nghỉ ngơi được không?" Yên lặng như tờ. Lộc Tang Tang quay đầu nhìn người bên cạnh, "Các đồng chí, Giản Minh Đường, giúp em kéo anh ấy ra!" "Ôi chao, đến đây đến đây!" Giản Minh Đường lấy lại tinh thần từ trong cơn hoảng hốt, anh kéo Dương Nhâm Hi đang đứng ngay bên cạnh, "Chúng ta đưa cậu ấy lên lầu nghỉ ngơi một chút." Mắt Dương Nhâm Hi trợn to đến nỗi sắp lật trời, nhưng vẫn đi theo. Có điều ai ngờ anh vừa vươn tay, người đàn ông tựa lên vai Lộc Tang Tang bỗng mở mắt ra nhìn anh, "Không cần cậu." Dương Nhâm Hi đùng đùng nổi giận, "Anh tưởng tôi tình nguyện chắc." Đoạn Kính Hoài thu hồi ánh mắt, nhưng vẫn nắm tay Lộc Tang Tang không buông như cũ, "Đừng đi. . ." Lộc Tang Tang kéo tay anh, "Anh nắm chặt quá. . . Buông ra trước đi, ôi. . . Ai ya, anh buông tay trước được không, chuyện gì cũng từ từ." "Đừng ly hôn được không?" ". . . Lúc anh tỉnh táo hãy nói mấy lời này." "Tang Tang, đừng ly hôn được không?" Lộc Tang Tang bó tay trước sự kiên quyết của anh, "Ok, được được được! Anh buông ra trước đi." Ánh mắt Đoạn Kính Hoài mông lung vì say, có điều khi nghe mấy lời này mắt anh vụt sáng, sau đó anh vô thức buông lỏng tay ra, Lộc Tang Tang nhân cơ hội này vội vàng đứng lên. "Giản Minh Đường! Giao người cho anh đấy!" Giản Minh Đường gật đầu, tiếp theo bởi vì Đoạn Kính Hoài sống chết không cho Dương Nhâm Hi chạm vào mình, cuối cùng vẫn là Đoạn Kính Hành đến giúp đưa người lên lầu nghỉ ngơi. Đến khi Đoạn Kính Hoài đi khỏi, bên này mới nổ tung. "Fuck! Vừa rồi sợ đến mức quên chụp ảnh! Có ai quay video lại không?" "Tang Tang giỏi lắm nha, thì ra Đoạn đại thiếu gia đã bị cậu thu phục vào túi rồi." "Thì ra cậu bỏ người ta à? Quá khủng khiếp, quá khủng khiếp." "Hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt rồi." "Nói cả buổi, chẳng ai quay video hay chụp hình lại hết hả?" "Làm chi, cậu muốn dùng video hay hình ảnh tống tiền Đoạn Kính Hoài hả?" "Này. . . Này, tôi nào dám, nhưng có thể cho mấy đứa không có mặt ngày hôm nay xem mà." . . . Lúc mọi người bàn luận ngất trời, Lộc Tang Tang chạy trối chết ra ngoài. Cô kéo Nguyễn Phái Khiết đi với mình, nhưng bởi vì hai người đều uống rượu, nên chỉ có thể gọi người đến lái xe. "Tình hình này là sao? Đoạn Kính Hoài thật lòng hả?" Nguyễn Phái Khiết bị dọa hết hồn. Lộc Tang Tang tựa vào cửa xe, sắc mặt hơi nghiêm trọng, "Cậu cảm thấy anh ấy nói thật hả?" "Sao lại không nói thật, anh ấy say mèm như thế rồi, người say nói lời thật lòng." "Vậy cậu cảm thấy anh ấy thích tớ thật hay sao?" "Thì, thì thích chứ còn gì nữa, cậu thấy anh ấy như vậy bao giờ chưa?" Nguyễn Phái Khiết nói thêm "Tớ nghĩ chỉ cần cậu nói thêm một câu ly hôn nữa, anh ấy sẽ khóc ngay tại chỗ cho cậu xem." Lộc Tang Tang ". . ." Chuyện tối nay của Đoạn Kính Hoài và Lộc Tang Tang nhanh chóng lên men, lan truyền trong vòng bạn bè với tốc độ tên lửa, mọi người đều từ hoảng sợ đến thán phục, đồng thời có không ít cô gái cảm thấy đáng tiếc. Vốn cho rằng vị trí "Thiếu phu nhân nhà họ Đoạn" còn trống, ai ngờ Đoạn Kính Hoài lại si tình đến thế. Cho nên, cuối cùng hai người có ly hôn hay là không đây. . . ** Ngày hôm sau, Đoạn Kính Hoài thức dậy ở nhà Giản Minh Đường. Anh ngủ quên, lúc xuống lầu thì thấy mọi người đang ăn trưa. Thấy anh đi xuống, bạn gái Giản Minh Đường vội vàng đẩy đẩy cánh tay anh chàng, Giản Minh Đường quay đầu lại thấy anh thì gọi to "Kính Hoài, dậy rồi à, tới ăn cơm." Đầu Đoạn Kính Hoài đau như búa bổ, kí ức về tới qua đứt quãng, giống như một giấc mộng. Anh đi đến ngồi xuống trước bàn ăn rồi đưa tay xoa tâm mi. Giản Minh Đường "Dì ơi, lấy thêm chén cơm lại đây." "Dạ, tiên sinh." Giản Minh Đường nhìn Đoạn Kính Hoài "Cậu không sao chứ? Lát nữa tớ sẽ đưa cậu về." Đoạn Kính Hoài nhìn đồng hồ, "Ừ." "Lát nữa cậu muốn đi đâu?" "Về nhà." Dừng một chút, Đoạn Kính Hoài nói tiếp "Sau đó đến cục dân chính, Lộc Tang Tang hẹn gặp lúc 2h30." Vừa dứt lời, hai người đối diện đều buông đũa nhìn anh. Giản Minh Đường và bạn gái trao đổi ánh mắt, muốn nói lại thôi. Đoạn Kính Hoài "Sao thế?" Giản Minh Đường "Chuyện đó. . . Cậu, cậu có nhớ tối qua mình đã làm gì không?" Bạn gái "Không nhớ cũng không sao, em có quay video!" Giản Minh Đường vội quay sang trừng cô nàng, bạn gái giải thích "Ha ha, để anh ấy xem đi, anh ấy mà quên thì đáng tiếc biết bao." Đoạn Kính Hoài nhíu mày, mơ hồ nhớ ra gì đó, "Đưa tôi." Giản Minh Đường đưa tay ngăn lại, "Kính, Kính Hoài. . . Xem xong rồi cậu cũng đừng sốc quá, tớ cảm thấy. . ." "Đưa tôi." ". . . Được rồi." Bạn gái Giản Minh Đường đưa điện thoại di động của mình cho anh, không biết tối qua ai đã quay video này rồi lan truyền trong vòng bạn bè." Đoạn Kính Hoài ấn phát video, anh thấy được mình và Lộc Tang Tang. Video không dài, không đầu không đuôi, chỉ có đoạn giữa, mà trong đoạn ngắn ngủi đó, anh liên tục kéo tay Lộc Tang Tang không ngừng lặp lại một câu. . . Giản Minh Đường luôn quan sát thái độ Đoạn Kính Hoài, nhưng từ lúc bắt đầu xem video đến khi video kết thúc, Đoạn Kính Hoài vẫn không tỏ thái độ gì. Đợi đến khi video kết thúc, Giản Minh Đường mới cẩn thận từng ly từng tý hỏi "Cậu. . . Cậu không sao chứ?" "Cuối cùng cô ấy. . . Có đồng ý với tôi không?" Đột nhiên Đoạn Kính Hoài nhỏ giọng hỏi. "Hả?" Cô ấy có đồng ý không ly hôn với tôi không?" Giản Minh Đường ngây ngẩn cả người. Anh cho rằng người tâm cao khí ngạo như Đoạn Kính Hoài, sau khi xem xong video phản ứng đầu tiên nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, không ngờ, suy nghĩ đầu tiên của cậu ta là muốn biết Lộc Tang Tang có hứa với mình hay không. Lòng Giản Minh Đường lập tức dâng lên cảm giác chua xót. "Tối qua cậu kéo em ấy không chịu buông, em ấy chỉ còn cách dỗ cậu nói không ly hôn để cậu buông tay." Giản Minh Đường còn nói trắng ra "Tuy nhiên, có lẽ chỉ để dỗ dành cậu mà thôi." Đoạn Kính Hoài rũ mi, anh cười tự giễu, "Ừ." "Vậy cậu. . ." "Tôi đi tìm cô ấy." "Đến cục dân chính ly hôn?" Đoạn Kính Hoài trầm mặc một lát mới đáp "Tôi về nhà." "Này, cậu còn chưa ăn cơm mà." "Hai người ăn đi." Sau khi về đến nhà, Đoạn Kính Hoài nhận được tin nhắn của Lộc Tang Tang, [Mang đủ giấy tờ, gặp nhau trước cửa cục dân chính.] Quả nhiên, tối qua cô chỉ dỗ dành anh. Đoạn Kính Hoài đặt giấy tờ lên bàn trà, anh không đi ngay mà ngồi ngẩn người trên sofa. Sau đó anh mở album ảnh, trong đó ngoại trừ một vài bức ảnh tư liệu y học, còn lại đều là ảnh của Lộc Tang Tang, là ảnh chụp tại khu vui chơi ngày đó. Đoạn Kính Hoài xem một lát rồi dùng tay che mắt. Thật lòng anh rất nhớ rất nhớ, nụ cười sáng chói không bất cứ thứ gì che lấp được của Lộc Tang Tang. ** Hai giờ rưỡi chiều, hai người gặp nhau trước cửa cục dân chính. Lộc Tang Tang đến trễ năm phút, sau khi xuống xe cô đi thẳng đến chỗ Đoạn Kính Hoài, cô không nói gì thêm, chỉ hất cằm ý bảo anh đi theo mình. Xếp hàng một lát, đến lượt hai người điền phiếu thông tin. "Tối qua anh uống hơi nhiều." Lúc điền phiếu, rốt cuộc Đoạn Kính Hoài cũng lên tiếng. Lộc Tang Tang gật đầu, "Tôi biết, khi tỉnh táo anh sẽ không nói mấy lời đó." Đoạn Kính Hoài dừng bút "Tang Tang, đừng ly hôn được không?" ". . ." "Anh uống nhiều." Giọng Đoạn Kính Hoài rất nhẹ, "Nhưng anh không cảm thấy mình nói sai điều gì." Lộc Tang Tang nhíu mày, "Vậy anh xác định đó là điều anh muốn nói? Anh thích tôi?" "Ừm." Tay cầm bút của Lộc Tang Tang run run. "Em nói anh không biết thế nào là yêu." Đoạn Kính Hoài quay đầu nhìn cô "Vậy chúng ta cứ từ từ, anh sẽ học." "Gì cơ?" "Hai vị, hai vị đến để ly hôn sao?" Rốt cuộc nhân viên công vụ không chịu đựng nổi nữa mà chen ngang. Đoạn Kính Hoài dùng ánh mắt xin lỗi nhìn nhân viên công vụ, sau đó anh nói với Lộc Tang Tang "Điền đi, chúng ta ly hôn trước." Mặt Lộc Tang Tang đần ra. Mấy giây sau, Đoạn Kính Hoài bỗng nói tiếp "Ly hôn xong, anh sẽ theo đuổi em." "Lộc Tang Tang "? ? ?" Nhân viên công vụ "Hai vị! Hai vị thật sự đến để ly hôn sao?!" Cuộc sống nhẹ nhàng của Dũng cứ thế tiếp tục, hàng ngày đi làm và "tăng ca" với cả ba cô gái đồng nghiệp. Hắn cũng dành thời gian để đến phòng tập gym, cơ thể khỏe mạnh săn chắc càng thu hút phái đẹp nhiều hơn. Tuy vậy Dũng vẫn không quan tâm tới một ai ngoài nhu cầu tình dục, bởi hắn đang có một kế hoạch."Anh quyết định nghỉ việc thật sao?" Vân luyến tiếc hỏi dù bản thân sẽ ngồi vào vị trí mà Dũng để lại."Ừ! Anh có việc phải trở về nhà. Khi nào rảnh anh lại xuống thăm."Dũng quyết định nghỉ việc sau ba năm xa nhà, hắn sẽ trở lại thành phố làm lại từ đầu. Hôm nay là buổi làm việc cuối của hắn, mọi người về sớm để làm một bữa tiệc chia tay nho nhỏ."Anh có việc về trước, mọi người cứ tiếp tục nhé!" Hùng nói khi tăng một ở nhà hàng kết người còn lại nhìn nhau đầy dâm ý. Chọn một khách sạn kín đáo, Dũng đưa ba người vào và tiếp tục bữa tiệc.***Trở về thành phố, Dũng lập một công ty quảng cáo nhỏ. Nhưng với tài năng và sự chuẩn bị kĩ càng khi còn làm cho Hùng, công ty của Dũng phát triển mạnh mẽ sau một năm hoạt động. Không chỉ riêng lĩnh vực quảng cáo, Dũng còn âm thầm đầu tư vào chứng khoán và bất động sản nên nhanh chóng lấy lại được vị thế cũng như tiền bạc như lúc rất giận vì vợ đã phản bội, nhưng khi hoan lạc với các cô gái đồng nghiệp trước đây Dũng nhận ra một điều rằng để mất vợ là do lỗi của chính mình. Các cô gái kia thiếu thốn tình dục nên dễ dàng đến với hắn, nếu hắn buông lời ngon ngọt dụ dỗ thì có lẽ họ cũng giống Phượng, từ bỏ người đàn ông của họ. Nhớ lại những năm tháng còn là vợ chồng, hắn chỉ đáp ứng tình dục cho Phượng một hai lần mỗi tuần. Cứ nghĩ rằng mình chung thủy thì vợ cũng thế mà đâu biết được rằng tuần suất ít ỏi như vậy chẳng thấm vào đâu so với độ tuổi sung mãn của Phượng. Suy nghĩ rất nhiều và Dũng quyết định, thay vì căm ghét thì hắn sẽ giành lại vợ từ tay gã kia...."Alo...mẹ mất rồi anh Dũng ơi..." Người em trai gọi thông báo cho về nhà sau bốn năm cách biệt trong không khí đau buồn nhưng Dũng vẫn được người nhà chào đón niềm nở. Hắn không ngờ rằng mẹ đã giữ kín chuyện tội lỗi năm xưa hắn đã gây ra cho Hoàng còn cảm thấy hổ thẹn và không dám gặp mặt con gái, nhưng suốt mấy ngày tang lễ mà không thấy Hoàng Yến làm Dũng không khỏi lo lắng."Em có thấy con gái anh đâu không Mạnh?" Dũng hỏi cậu em em trai nhìn Dũng, thở dài rồi nói "Thiệt tình! Em không biết vì sao anh không về thăm con bé. Từ khi anh bỏ đi, Hoàng Yến ở nhà ông bà nội được vài ngày rồi cũng bỏ đi vì cãi chuyện gì đó với bà nội. Hỏi thì cả hai bà cháu đều không nói, bà nội càng chửi, cháu càng cãi lại rồi không ai nhìn mặt ai, cho tới lúc sắp mất bà còn dặn rằng không được cho con bé tới đám tang của bà nên..."Mạnh nói tiếp "Con gái anh không chịu về ở với bà nên em đành đưa con bé tới quán cơm của vợ em, dọn cái gác cho nó ăn ngủ ở đó luôn. Đúng là cha nào con nấy, con bé không chịu lấy bất cứ cái gì của người khác cho, chỉ nhận lương từ việc phụ quán cho tới giờ."Dũng cảm thấy bản thân mình thật vô tâm, hắn định khi nào đưa tiễn mẹ xong sẽ đi tìm con gái."Em mệt quá, chắc về nghỉ một lát rồi tối em qua..." Hiền, vợ của Mạnh xin phép hai anh em."Ừ, em về nghỉ đi!"Dũng nhìn gương mặt mệt mỏi của em dâu nhưng vẫn duyên dáng, cộng thêm thân hình nuột nà gái một con nên dương vật bí bách của hắn ngóc đầu dậy dù đang trong không khí tang tóc."Anh mệt thì cũng đi nghỉ đi..." Mạnh nói với một lát nữa rồi Dũng cũng lên lầu tìm phòng nghỉ, nhưng xui xẻo thế nào mà mọi phòng đều có người. Dũng muốn ở một mình cho yên tĩnh, nhớ tới phòng thờ ở tầng trên cùng nên hắn tìm tới."Quái!" Dũng buột miệng nói khi mở cửa không là phòng thờ nên không ai khóa cửa làm gì. Hắn nhớ rằng phòng này chỉ có hai chiếc chìa khóa do mẹ và hắn mỗi người giữ một chiếc, thấy khó hiểu nên Dũng lấy chìa khóa của mình mở trong có một người đang nằm ngủ, là Hiền, em dâu của hắn. Bên cạnh còn có chiếc chìa khóa còn lại của phòng này, Dũng đoán là mẹ hắn đã đưa lại cho Hiền nên cô nàng mở phòng này để nghỉ luôn chứ không về nhà. Hắn bước vào trong và im lặng ngồi xuống bên cạnh Hiền, khẽ nuốt nước miếng khi bờ ngực của cô em dâu đang phập phồng theo từng nhịp tay của Dũng cứ nắm vào rồi duỗi ra mà không dám đặt lên bờ ngực kia. Ngắm một lúc rồi đứng lên đi tới cửa, dù rất ham muốn nhưng Dũng không dám làm liều. Nhưng chưa kịp khép cửa thì có tiếng của Hiền nói vọng ra."Ủa...anh Dũng hả?""À...ừ, anh tưởng không có ai nên định vào nghỉ một lát... Thôi em ngủ tiếp đi!"Dũng mừng rơn vì lúc nãy kìm nén được máu liều. Hắn đâu có biết rằng Hiền chưa ngủ, khi nghe thấy tiếng khóa cửa được mở ra nàng đã định lên tiếng vì bất ngờ, nhưng nhớ lại lời của mẹ chồng nói khi giao chìa khóa phòng thờ cho nàng rằng chiếc còn lại Dũng đang giữ. Lúc đó không hiểu thế nào mà nàng lại giả vờ ngủ tiếp, rồi cảm nhận được anh chồng của mình đang xoi từng ngóc ngách trên cơ thể khiến nàng cũng xao động trong lòng."Hay là...hay là anh cứ nghỉ ở đây cũng được, bên dưới ồn ào lắm." Hiền hí hửng quay lại nằm ngay bên cạnh em dâu nhưng cố làm bộ mặt vô cảm, cả hai im lặng không nói. Nghĩ mãi mà không có cách gì để bắt chuyện, Dũng nhìn qua cô em dâu đang nhắm mắt cố ngủ, hắn làm liều"Em gối đầu lên tay anh cho dễ ngủ này..."Dũng nói xong mới thấy mình hồ đồ, nhưng Hiền nói một câu làm hắn hứng khởi hẳn lên"Ai thấy thì không hay đâu anh..."Dũng liền bật dậy đi tới bấm chốt khóa cửa rồi quay lại nằm bên cạnh Hiền."Giờ không còn ai mở cửa được nữa..." Dũng vừa nói vừa đưa tay tới cho Hiền gác đầu ngượng ngùng nhưng rồi cũng miễn cưỡng nằm im bên cạnh hắn. Thấy cô em dâu không phản ứng, Dũng biết nàng đã bật đèn xanh, không ngần ngại đưa tay lên tóm lấy quả bưởi căng tròn của Hiền."Ứ...anh làm gì vậy...!" Hiền bất ngờ nên đẩy tay Dũng liền chồm tới nằm đèn lên người Hiền rồi hôn ngấu nghiến vào bờ môi ngọt lịm, không để nàng lên tiếng chống cự. Hiền ngọ ngoạy xoay đầu liên tục nhưng không thoát được cái miệng của Dũng, môi nàng cứ bị môi hắn chiếm lấy không rời. Giãy giụa một lát không được nên Hiền nằm im, mắt nhắm chặt vì hai quả bưởi đang bị tay Dũng tóm có vẻ êm xuôi, Dũng rời môi Hiền ra rồi hôn dần xuống cổ nàng, tay vẫn không ngừng xoa nắn bầu ngực của cô em dâu, còn chân hắn đang tách hai chân đang khép chặt của Hiền ra rồi chen vào giữa. Dương vật cứng ngắt trong quần đè lên bờ mu mềm mại của nàng, cách vài lớp vải nhưng trong tình huống vụng trộm thế này vẫn kích thích cực không la lối chống cự mà chỉ có tiếng thở mạnh vang lên. Dũng tốc áo của nàng lên tận cổ, miệng liền ngoạm lấy quả bưởi ngon tuyệt vừa hiện ra."Ưm..." Hiền đưa tay lên miệng ngăn tiếng rên sung mút một lúc lâu làm em dâu đờ đẫn vì sướng, Dũng đưa tay xuống cạp quần của nàng. Nhưng dường như con chút lý trí, Hiền ngồi dậy đẩy Dũng ra thật mạnh, nàng không nói gì mà chỉnh lại áo quần rồi bỏ đi."Em về nhà nghỉ, anh cứ ở đây tự nhiên...!" Hiền nói rồi khép tiếc nhìn em dâu rời đi nhưng Dũng biết vẫn còn cơ hội, hắn nằm luôn tại đó nghỉ ngày sau, lo hậu sự cho mẹ xong Dũng mới đi tìm Hoàng Yến. Quán cơm cách khá xa nhà của vợ chồng Mạnh, ban ngày Hiền đến bán tới chiều thì về nhà, còn ban đêm Hoàng Yến ở đó một mình. Đứng trước cánh cửa sắt khép hờ, Dũng tiến lại nhòm vào trong. Hiền đang dọn dẹp chuẩn bị để ngày mai bán lại, ngại ngùng khi thấy Dũng đứng bên ngoài nhưng rồi cũng tới mở cửa mời hắn vào."Anh tới tìm Hoàng Yến..." Dũng nói."Dạ... Con bé đi chơi với lớp vài ngày nữa mới về, anh vào trong ngồi chơi..." Hiền đáp lại và lấy nước mời em dâu duyên dáng làm Dũng nhớ lại hôm trước, trong quán chỉ có hai người nên hắn liều lĩnh lần nữa."Cảm ơn em đã chăm sóc con anh bấy lâu nay, anh không biết phải đền đáp thế nào..." Dũng nói trong khi tay hắn đã nắm lấy bàn tay mềm mại của cố rụt tay lại nhưng không được, nàng đỏ mặt nói "Dạ có gì to tát đâu anh, con bé tự túc mọi thứ, có thiếu thốn cũng không xin hay nhận cái gì của ai..."Dũng được đà làm tới, hắn kéo Hiền ngồi lên đùi mình rồi hôn lên môi nàng."Ưm...anh...cửa..." Hiền cố hớn hở bước đến kéo cửa sắt khóa luôn ở bên trong rồi quay trở lại với cô em dâu. Tiếp tục chỗ dang dở bữa trước, đẩy Hiền chống tay lên bàn ăn dành cho khách, còn hắn đứng phía sau tuột quần của nàng xuống ngang đùi. Âm hộ của Hiền đã ẩm ướt nên Dũng cầm dương vật đẩy vào luôn."Aa..." Hiền sung sướng thốt lên khi thứ to lớn kia tách người nàng ra rồi chui như Dũng trước đây, em trai hắn khá nhạt nhẽo trong chuyện vợ chồng, Mạnh chỉ miễn cưỡng làm cho xong nhiệm vụ. Tồn đọng lâu ngày nên Hiền đã buông thả bản thân với anh chồng điển trai và phong sướng với từng cú thúc mạnh mẽ của Dũng, Hiền gục người lên bàn vì chưa bao giờ có được cảm giác tột đỉnh như thế này. Chồng của nàng chỉ qua loa với một tư thế truyền thống suốt mười mấy năm nay. Âm đạo nàng co tắt từng cơn khi khoái cảm dâng trào."Á...ưm..." Hiền phải tự cắn vào tay để ngăn tiếng la của chính dừng lại vuốt ve bờ mông căng tròn của em dâu sau gần chục phút dập như vũ bão, hắn cũng thấm mệt nhưng vẫn kìm lại không xuất tinh, cố để dành lại chiến thêm hiệp nữa với mục đích làm cho cô em dâu mê mệt khúc thịt của mình."Hình như lúc nãy em nói anh ngồi chơi..." Dũng khi bắt gặp ánh mặt e thẹn của chiếc ghế tới và ngồi xuống cạnh bàn giống như ngồi ăn cơm, Dũng cầm dương vật to lớn vẫn cứng ngắt chỉa lên như ra hiệu. Hiền hiểu ý quay lưng về phía Dũng rồi ngồi lên đùi hắn, dương vật tiếp tục chui vào cửa động ướt đẫm dâm thủy. Nàng từ từ hạ người xuống cho tới khi ngồi hẳn trên đùi hắn, dương vật của anh chồng đã nằm trọn trong người vật mới lạ và tư thế mới lạ, Hiền sung sướng bất tận khi bầu ngực căng mọng lại nằm trọn trong tay Dũng, nàng khép chân thật chặt như muốn nuốt luôn khúc thịt kia vào trong tử cung mình. Hiền nhẹ nhàng chuyển động mông tròn, âm đạo nuốt vào rồi nhả khúc thịt kia ra liên hồi. Khoái cảm tràn tới, nàng nhấp nhổm mạnh hơn, tiếng da thịt chạm nhau vang lên to dần."Ưm..." Hiền cắn chặt răng lên đỉnh lần nữa."A..." Dũng cũng xuất tinh cùng với ngả đầu ra sau tựa vào vai Dũng, mắt lim dim tận hưởng khoái lạc khi âm đạo nàng vẫn còn đang ngậm khúc thịt kia đang thu nhỏ dần."Anh chồng...mất nết..." Hiền nũng nịu với Dũng."Em dâu...hư thân..." Dũng cười đáp ngượng ngùng không dám nhìn hắn nữa nhưng vẫn ngồi im, dương vật hắn vẫn còn trong người nàng. Im lặng một lúc, Hiền ngồi dậy mặc lại quần và không quên dặn dò "Anh...chuyện này đừng để ai biết nhé...!"Dũng mỉm cười gật đầu rồi nói "Em cũng đừng cho Hoàng Yến biết anh có tới đây...anh muốn tạo bất ngờ..."Dũng nói thế nhưng thật ra là vì hắn cũng chưa đủ tự tin để gặp lại con cũng mỉm cười đồng ý, cuộc tình vụng trộm vừa rồi đã giải tỏa được ham muốn kìm nén bấy lâu trong người, nàng không giấu được nụ cười thỏa mãn trên gương mặt dù chỉ còn một mình trong quán....Dũng trở về chuẩn bị cho công việc sắp tới nhưng vẫn trông ngóng con gái. Con bé sống khép kín với người thân nên Hiền cũng không biết rõ tình hình thế nào. Điều đó càng làm cho Dũng lo lắng rằng Hoàng Yến căm ghét hắn, bản thân đã hại đời con gái còn vô trách nhiệm để cô bé sống lẻ loi suốt mấy năm trời, Dũng thấy mình không còn tư cách gì để đối diện với Hoàng đo mãi rồi Dũng cũng quyết định phải gặp lại con bé, hắn chạy tới trước cổng trường của Hoàng Yến chờ đợi. Ngồi lỳ suốt vài tiếng cuối cùng cũng tới giờ tan học, Dũng căng mắt tìm kiếm một bóng hình trong hàng trăm học sinh đang tiến ra. Tuy biết rằng Hoàng Yến sẽ thay đổi rất nhiều, khó nhận ra nhưng Dũng đã để ý rất kỹ và chắc chắn rằng những tà áo dài thướt tha kia không có ai là con gái sinh thưa thớt dần làm Dũng lo lắng, hắn không chờ đợi được nữa nên đi vào trong sân trường tìm kiếm luôn. Nhìn lướt qua sân trường một lượt, Dũng không thấy nữ sinh nào còn ở lại, ngay lúc đó tiếng ồn ào từ bãi giữ xe làm hắn chú ý và tiến chục học sinh cả nam lẫn nữ đứng thành vòng tròn nên Dũng không thấy rõ được ai đang bị vây ở giữa."Đồ nhà quê nghèo rách mà còn chảnh hả mày... Nhà quê còn mồ côi...""Xé áo nó đê..."Roạt..."Á..."... Những tiếng chửi bới nhắm vào một học sinh rồi sau đó là tiếng quần áo bị xé rách cùng tiếng của nữ sinh vang chen mãi mới thấy được cảnh bên trong, một nữ sinh đang ôm cặp trước ngực che chắn cơ thể vì tà áo dài đã bị đám kia xé rách làm đôi, bờ lưng trần phơi bày làm đám con trai hú lên như tinh tinh vào mùa động đực. Đám con gái là thủ phạm xé chiếc áo của nữ sinh kia cũng cười khoái trá rồi lại lao vào cố giật lấy chiếc cặp của cô bé."DỪNG LẠI!" Dũng gầm lên rồi lao năm đủ để Hoàng Yến thay đổi tới mức người khác không phân biệt được, nhưng với Dũng thì khác, hắn nhận thấy cô bé kia rất giống con gái mình bốn năm trước. Ở độ tuổi dậy thì phát triển mạnh mẽ nên con gái hắn sẽ thay đổi nhiều, nhưng là thay đổi nhiều chứ không phải thay đổi hoàn toàn, những đường nét trên gương mặt xinh đẹp kia vẫn còn lưu lại nên một người cha như Dũng hoàn toàn có thể nhận ra đứng chắn ngang với nét mặt giận dữ, đám học sinh thấy có nên nhanh chóng tản ra rồi bỏ đi, để lại hai người bất động nhìn bé đúng là Hoàng Yến, hắn không thay đổi nhiều nên cô bé dễ dàng nhận ra, chỉ là quá bất ngờ nên không phản ứng gì. Còn Dũng đứng lặng im không bước tới thêm, hắn đang dằn vặt lòng mình vì đã để con gái phải khổ sở thế này."B...ba...!" Hoàng Yến khó khăn lên tiếng, cô bé nhào tới ôm chặt Dũng mặc kệ chiếc cặp rơi xuống để lộ ra nửa thân trên trần trụi chỉ còn chiếc áo ngực che run run ôm chặt con gái, đôi mắt của hắn ngấn nước, nước mắt của một người đàn ông. Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn cởi áo đang mặc khoác lên cho Hoàng Yến, trên người hắn còn lại chiếc áo thun ba lỗ."Con..." Dũng nói không nên lời vì vẫn còn run run, lúc này với hắn như vừa tìm lại được báu vật vô giá bị mất bấy lên trán con gái rồi lại ôm chặt lấy cô bé."B...ba...mình về đi..."Dũng mỉm cười gật đầu đồng ý, Hoàng Yến nắm tay hắn kéo đi thật nhanh, cô bé muốn tụi kia thấy rằng mình không phải đứa mồ côi. Dũng hiên ngang đi bên cạnh con gái, Hoàng Yến cũng không hề xấu hổ dù vừa bị nhục mạ. Đám học sinh bắt nạt Hoàng Yến vẫn còn tụ tập bên ngoài cổng trường, đang hí hửng bàn chuyện hôm khác chặn đánh cô bé thêm lần nữa thì phải nín bặt vì hai người đang đi ra. Bên cạnh cô gái mà chúng vừa phỉ báng là một gã điển trai và cơ bắp. Dũng siêng năng luyện tập nên có được thân hình vạm vỡ, đủ để uy hiếp tinh thần của đám con trai choai choai, còn vẻ nam tính phong độ của hắn cũng làm hạ hỏa sự ganh ghét với Hoàng Yến trước đó của đám con gái mới dẫn Hoàng Yến lên xe hơi đậu gần đó, chạy tới một đoạn rộng rãi rồi dừng lại. Lúc này Hoàng Yến mới bật khóc và chồm qua ôm chặt hắn, cô bé khóc thật lớn như một đứa trẻ mặc dù lúc nãy bị bắt nạt và xé rách cả áo mà không hề khóc một tiếng."Huu...ba ơi...!"Dũng chỉ ôm chặt và hôn lên trán Hoàng Yến mà không nói gì. Nỗi lo con gái căm ghét hắn đã tan đi khi cô bé đang ôm chặt hắn, nhưng nỗi dằn vặt vì bản thân đã để con gái phải khổ cực lại càng tăng cha con ôm nhau thật lâu, Hoàng Yến cũng đã ngừng khóc mà chỉ còn nấc nhẹ. Dũng đưa con gái về lại quán cơm của Hiền để dọn đồ, nhìn những vật dụng cũ kĩ trong căn gác xếp chật chội làm Dũng càng hận chính mình nhiều hơn."Cứ lấy hết mọi thứ, ba cho con hai phòng luôn...một phòng để những thứ này, phòng còn lại sẽ có những thứ mà con muốn."Hoàng Yến mỉm rồi cùng ba dọn hết những món đồ gắn bó với mình suốt mấy năm qua."Anh đưa Hoàng Yến về nhà để chăm sóc cho con bé, cảm ơn em..." Dũng nói với em vợ duyên dáng của hắn cười rồi nháy mắt đáp lại "Không cần cảm ơn đâu anh, đền ơn là được rồi!"Dũng hiểu ý cười nhẹ rồi ra Yến vui sướng trước căn nhà hoành tráng của ba, cô bé chạy lên xuống xem xét căn nhà cả buổi mà không biết mệt, còn Dũng tranh thủ nấu chút đồ ăn cho cả hai."Con thấy sao, nhà này được không?"Hoàng Yến cười tít mắt "Đẹp và to hơn nhà cũ nhiều, còn có cả hồ bơi nữa...hi hi!"Dũng đưa tay vuốt tóc con gái rồi nói "Ăn xong nghỉ chút rồi chiều ba đưa con đi mua đồ mới.""Yeeh...!"Cô bé không ngại ngần hôn lên má Dũng như lúc còn nhỏ....Vài ngày sau, Dũng sang nhà cậu em trai để bàn một số việc."Anh chắc chứ? Vợ em tuy từng làm việc văn phòng nhưng đã nghỉ lâu rồi, sợ không đảm đương được công việc của thời buổi bây giờ." Mạnh cười rồi đáp lại "Chỉ là làm người đại diện thôi, thay mặt anh tiếp xúc với đối tác...vì giờ anh muốn dành thời gian cho Hoàng Yến nhiều nên cần một người..."Mạnh suy nghĩ một lát rối nói tiếp "Cũng không có gì, chỉ là em sợ Hiền không làm được rồi gây họa cho anh thì khổ.""Vậy thì cứ để cho Hiền làm thử một thời gian xem sao!" Dũng nói."Quyết định là của vợ em..." Mạnh nói rồi cả hai cùng nhìn sang Hiền. Từ lúc đầu tới giờ cô nàng chỉ ngồi im mà không nói gì."Vậy thì em sẽ làm, có gì thì nhờ anh Dũng chỉ bảo thêm..." Hiền đồng chuyện thêm một lúc rồi Dũng về. Hắn muốn Hiền làm người đại diện để hắn không cần ra mặt nhiều trên công ty, một phần vì muốn chăm sóc chu đáo cho con gái, phần còn lại là để chuẩn bị cho kế hoạch tiếp cận vợ sau Hiền đến nhận công việc, cô nàng mặc bộ váy công sở và trang điểm nên xinh đẹp hơn hẳn thường ngày. Dũng cố kìm nén ham muốn để hướng dẫn công việc cho cô em dâu."Trưa rồi, mình đi ăn luôn..." Dũng nói với Hiền."Anh không đón con gái sao?""Hôm nay Hoàng Yến học cả ngày, buổi trưa ở lại trường luôn nên chiều anh mới đón."Dũng đưa Hiền tới một nhà hàng ăn trưa rồi chạy thẳng tới một khách sạn khá xa."Anh tới đây làm gì?" Hiền biết thừa nhưng vẫn làm bộ cười "Còn một vài việc nữa anh hướng dẫn thêm cho em...""Giờ đang nghỉ trưa mà, chưa tới giờ làm...""Vậy thì mình vào đây nghỉ, lát tới giờ rồi làm..."Hiền cũng cười rồi cả hai nhanh chóng vào trong. Hôn nhau ngấu nghiến như đôi tình nhân trẻ, Dũng lựa thế rồi đẩy dương vật vào người cô em dâu. Hai người quần nhau tới chiều mới đưa Hiền về trước rồi qua đón con gái, cô bé cười tươi trong bộ đồng phục học sinh chào hắn và lên xe. Về nhà là lại vào bếp chuẩn bị cơm tối, hắn muốn bù đắp thật tốt cho con gái mình."Nay có gì vui mà cười hoài vậy con gái?" Dũng hỏi khi hai cha con đang ăn cơm."À...có thằng kia tặng hoa cho con, mà nó cúi mặt không dám nhìn, con tránh qua một bên nhường chỗ cho nhỏ bạn mập ú thế chỗ nhận hoa. Thằng đó cười toe toét nhìn lên rồi mếu máo muốn khóc khi bị con nhỏ nắm tay lôi đi...ha ha!"Dũng cũng cười nhưng trong lòng lại thoáng lo lắng khi nghĩ tới một ngày nào đó con gái mình sẽ thuộc về thằng khác."Mà con có...bạn trai chưa?" Dũng hỏi."Làm gì có đâu ba, con không thích thằng nào hết!" Hoàng Yến vui vẻ trả nghe được câu trả lời cảm thấy vui lòng, hai cha con cùng dọn dẹp trong tiếng cười đùa vui vẻ. Dọn xong lại cùng nhau ngồi xem ti vi, Hoàng Yến cầm dĩa trái cây và đút từng miếng cho ba mình. Tâm trạng trỗi lên, Dũng lại ôm con gái vào lòng. Hoàng Yến cũng ngoan ngoãn ôm lấy ba mình như lúc còn là cái ôm xuất phát từ tình cha con thuần khiết nhưng hiện tại Hoàng Yến đã là một thiếu nữ xinh đẹp, hương thơm của cơ thể con gái mới lớn làm Dũng rạo rực, mùi hương này khác hẳn những người phụ nữ trước đây của hắn."Cũng trễ rồi, mình đi ngủ thôi con gái!" Dũng tìm cách tránh Yến gật đầu, cô bé rời khỏi người ba mình nhưng càng làm Dũng rạo rực hơn khi đôi môi mềm mại hôn lên má của hắn."Ba ngủ ngon!"Từ khi trở về với nhau, cả hai đều không đả động gì tới chuyện cũ. Không nói ra nhưng lại luôn nghĩ tới nó, Dũng hận bản thân mình nhưng ham muốn lại thoảng qua khi ôm con gái trong sau lên công ty, Dũng đè nghiến Hiền ra và nhét dương vật vào mông nàng."Anh có chuyện này nhờ em..." Dũng nói khi dương vật đang ra vào liên không nói mà gật đầu ra hiệu cho Dũng cứ nói, vì nàng đang phải cắn chặt răng kìm nén tiếng rên vì khoái cảm."Anh nhờ em tiếp cận vợ anh."Hiền mở mắt ra nhìn Dũng như không hiểu mục đích của hắn."Anh muốn giành lại vợ mình."Hiền nhìn hắn thật lâu, nỗi buồn bực và giận dỗi dâng tràn nhưng nhanh chóng qua đi. Bởi nàng nhận ra rằng Dũng là một người đàn ông vĩ đại khi không từ bỏ mà quyết tâm tìm cách đòi lại người vợ đã phản bội mình. Nàng biết bản thân mình không có vị trí nào trong tim hắn."Vậy nếu...anh làm được thì có còn...như thế này với em nữa không?""Làm sao mà anh vất bỏ cô em dâu tuyệt vời như thế này được chứ...!" Dũng nói rồi nhấp hùng hục, chiếc bàn làm việc của hắn cũng phải rung theo....Tiếng cười đùa của hai cô bé làm Dũng cũng vui lây, Hoàng Yến cùng với Ngọc là con gái của vợ chồng Mạnh đang tắm dưới hồ, hôm nay cuối tuần nên Mạnh đưa con gái và vợ sang nhà Dũng chơi. Hai người đàn ông ngồi nhắm rượu, Hiền ngồi bên cạnh làm đồ nướng còn hai cô bé kéo nhau xuống hồ. Hoàng Yến và Ngọc dần trở nên thân thiết dù cách nhau tới 4 đang làm chủ thầu một công trình xa nhà, tài chính cũng khá nhưng Hiền vẫn không bỏ quán cơm, vì đó là nguồn thu nhập chính trước khi Mạnh có được công việc hiện tại cho tới khi Dũng hốt nàng về công ty hắn. Nhậu được một lúc thì Mạnh có điện thoại công việc nên hai vợ chồng về trước, để lại Dũng thỏa sức ngắm hai cô bé non mơn mởn trong bộ đồ ướt dính sát vào cơ thể, những đường cong cũng vì thế mà lộ rõ làm Dũng cú cưng."Hoàng Yến! Con lấy cho em mượn bộ đồ mặc đỡ, Ngọc thay đồ ra bác đưa vào máy sấy khô rồi lát nữa mặc lại." Dũng nói."Dạ!" Hai cô bé ngoan ngoãn nghe bộ đồ ướt sũng của đứa cháu gái mà tay Dũng run run, chiếc quần lót và áo lót mềm mại khiến hắn nổi cơn ham muốn. Ngọc mới 12 tuổi nhưng cũng đã nảy nở, trẻ em thời nay phát triển sớm nên cô bé đã có đường nét của thiếu nữ. Cố gắng lắm mới gạt được ý nghĩ đen tối ra khỏi đầu, Dũng ngồi vào bàn làm việc để cố giữ mình bình tĩnh....Công ty cũ của Dũng vẫn còn tồn tại, tuy nhiên đang đứng trước nguy cơ phá sản. Sau khi chính thức sở hữu, Phượng chìm đắm trong cơn say tình ái với người tình nhưng vẫn giữ được chút tỉnh táo cuối cùng khi nhất định không giao lại cho Tài. Hắn ra sức đào bới moi móc tài sản của Phượng nhưng chỉ moi được dâm thủy của nàng. Sau vài năm dụ dỗ tốn hàng đống tinh trùng mà không kiếm được chút cơm cháo gì nên hắn thầm tìm cách phá hoại. Tuy vậy Tài vẫn thường xuyên làm tình với Phượng vì hắn không thể bỏ được cơ thể tuyệt hảo của đang ngồi xem kế hoạch công việc thì Hiền vào phòng."Có tin tốt đây anh...mà không biết là tốt hay xấu nữa...."Hiền nói tiếp "Em mới gặp vợ anh rồi, tình hình bên đó đang căng lắm, tầm một tháng nữa mà không có biến chuyển thì sẽ phải tuyên bố phá sản."Dũng trầm ngâm một chút rồi nói "Như vậy là tốt cho kế hoạch của mình. Em xem kĩ kế hoạch này rồi chuẩn bị giúp anh."Hắn đưa tập hồ sơ cho Hiền rồi mò vào trong váy nàng, tay hắn chạm vào bờ mu mềm mại vì Hiền không mặc quần lót. Dũng hứng khởi đẩy Hiền ngồi lên bàn làm việc rồi nhanh chóng kéo khóa quần, dương vật gân guốc bật ra đầy sung mãn."Có tiến bộ...thế là tốt...." Dũng cười hà hà rồi đâm vào."Ứ...ngày nào anh cũng cởi ra, mặc làm gì cho mất công." Hiền sung sướng đón nhận khúc thịt ngày nào cũng ăn mà không biết ôm Hiền và nhấp, do không cởi đồ và đang ở trong công ty nên chỉ có tiếng nhóp nhép khe khẽ theo từng nhịp chuyển động của dương vật. Đến bây giờ thì hắn rất thích thú với chuyện lén lút với vợ người khác, nhất là lúc đang làm tình mà người chồng gọi điện tới, cô vợ không quan tâm điện thoại của chồng mà tiếp tục với dương vật của mình làm hắn kích thích cực đờ đẫn nói "Sao hai người là anh em mà khác biệt nhau hoàn toàn. Ông Mạnh làm tình chán lắm, biết vậy hồi xưa lấy anh có phải tốt hơn không...""Hề hề, nếu anh là người khác thì thằng Mạnh mất vợ lâu rồi. Hồi xưa anh bị vợ bỏ mà lý do chính là tại anh cũng nhạt nhẽo chuyện vợ chồng như thằng Mạnh bây giờ đấy!"Hiền nhìn hắn tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nói "Sao lại vậy? Em cứ tưởng là chị Phượng thích người khác chứ.""Phượng thích người khác là vì thằng đó làm tình giỏi rồi nó dụ dỗ..." Dũng nói."Hi hi, đúng rồi! Cứ bị cái thứ đó đâm vào người là nghe lời hết à, ai đâm nhiều hơn thì nghe lời người đó nhiều hơn, em cũng vậy nè... Mà bị vợ bỏ rồi anh mới hồi xuân hả?" Hiền cười rồi nói."Không, khả năng vẫn vậy, là do lúc trước tập trung công việc quá nên ít quan tâm tới vợ... Đi làm về mệt nên muốn giữ sức, không đáp ứng cho vợ mà có biết rằng đó là tự mình đẩy vợ vào tay thằng khác đâu..." Dũng trả lời nhưng dương vật vẫn ra vào đều đều."Vậy có khi nào ông Mạnh nhà em mất vợ luôn không ta?" Hiền nháy mắt với cười rồi nói "Hồi còn trẻ nó sung lắm, còn lúc này có thể nó cũng giống anh khi trước, nếu đòi được vợ thì anh sẽ giúp em...làm cho nó hồi xuân... Hà hà...!""Nhớ đấy nhé... Ứ...ưmm!" Hiền nói được câu cuối thì gồng người lên đỉnh....Đón con gái về nhà, Dũng tiếp tục trổ tài nấu nướng, nhưng hôm nay Hoàng Yến cũng nổi hứng tranh tài với ba mình. Cả hai cha con đều sống độc lập vài năm nay nên trình độ nấu nướng cũng kha khá. Chỉ có hai người mà bày ra tới gần chục món ăn đơn giản mà hấp dẫn."Ưm...ngon quá, ba nấu giỏi ghê...!" Hoàng Yến thích thú khi thưởng thức món ăn mới của cũng đang ăn một món do con gái làm "Con gái ba nấu cũng ngon lắm!""Nhiều quá ăn không hết, hay con gọi bé Ngọc qua ăn phụ nha!" Hoàng Yến gật đầu đồng ý. Chỉ vài phút sau đã thấy cô cháu gái tới nhà. Cả ba người cố ăn hết những món ăn đã làm."Phù...no quá...đi hết nổi luôn rồi chị ơi!" Ngọc xoa xoa cái bụng căng lên vì ăn Yến cười đáp lại "Vậy tối nay ngủ ở đây với chị luôn!""Nhưng mà em chưa xin ba mẹ..."Dũng nói "Vậy để bác nói ba mẹ con cho..." Hắn nói xong rồi gọi điện nói với Mạnh cho con bé ngủ lại nhà cầm điện thoại của Dũng nói chuyện với ba vài câu rồi hai chị em cười hớn hở kéo nhau lên lầu. Để lại một người đang nổi cơn ham muốn vì hai bờ mông tròn ngoay ngoảy của hai cô bé. Dũng cố lắc đầu xua đi ý nghĩ đồi bại rồi vào phòng làm việc, cơn ham muốn vẫn còn nên ngồi một lát Dũng phải bật phim và thủ lầu, Ngọc chạy vào phòng Hoàng Yến với nét mặt vội vã "Hi hi...chị Yến ơi! Có cái này hay lắm chị có muốn xem không?""Cái gì mới được chứ?" Hoàng Yến hỏi lại."Cứ đi theo em rồi biết!" Ngọc nói và kéo tay Hoàng Yến xuống cô bé rón rén tới trước phòng làm việc của Dũng, và bên trong tất nhiên là chính hắn đang ngồi xem phim sex và thủ dâm. Khúc thịt gân guốc to lớn của hắn làm Hoàng Yến đỏ mặt định kéo Ngọc đi lên nhưng chợt nhớ lại chuyện lúc trước, dương vật đó đã từng chui vào người mình khiến cô bé lặng im không động đậy. Đứng xem tới khi Dũng xuất khí thì hai cô bé mới chạy lên lầu."Hí hí, cái đó của ba chị dài ghê..." Ngọc cười và nói với Hoàng Yến vẫn còn đang đỏ mặt."Ủa...làm như em thấy nhiều rồi hay sao mà cười hoài vậy?" Hoàng Yến hồn nhiên nói "Ba em cũng hay làm vậy, cái của ba em ngắn hơn nhưng cũng to như vậy...""Em...em mất nết quá à..." Hoàng Yến không ngờ cô em họ còn nhỏ tuổi mà đã tò mò đàn ông."Hi hi, em còn thấy ba mẹ...ấy ấy nhau nữa kìa... Cái đó to như vậy mà ba em đút hết vào bướm của mẹ em luôn!"Hoàng Yến chỉ biết lặng im mà không nói được gì, Ngọc cứ thế mà nói tiếp."Mẹ em nói chừng nào lớn mới được cho con trai làm như vậy. Giờ còn nhỏ mà làm là rách bướm với có bầu luôn á."Hoàng Yến nhớ lại bốn năm trước, nàng cũng mới 12 tuổi như Ngọc bây giờ và đã đón nhận thứ to lớn đó vào trong người, những gì có được chỉ là sự đau đớn cùng cực."Ừ...giờ mà làm là đau lắm..." Hoàng Yến lên tiếng."Hi hi, mà chị làm thử chưa?"Hoàng Yến xấu hổ lắc đầu."Ai cũng nói đau nhưng sao mẹ em cứ làm hoài nhỉ?""Đau lúc đầu thôi, hoặc là do thằng con trai làm mạnh quá..." Hoàng Yến đưa tay xoa xoa lên âm hộ của mình rồi nói vu vơ "Chừng nào mới lớn nhỉ...""Bộ...em thèm lắm hay sao mà mong dữ vậy?" Hoàng Yến đã hết xấu hổ và bị cuốn vào sự tò mò giới tính của Ngọc."Thì em muốn thử cho biết thôi...""Giờ em con nhỏ thì không nên làm...tình, nhưng làm cái kia thì được." Hoàng Yến tỏ vẻ hiểu biết vẻ mặt hớn hở hỏi "Làm tình là làm giống ba mẹ em á? Mà làm cái kia là làm gì?""Ừ, làm tình là giống ba mẹ em với trên phim hồi nãy ba chị coi đó. Còn làm cái kia là...thủ dâm ấy!""Hi hi, thủ dâm là làm giống ba chị vừa rồi á? Mình làm gì có cái đó đâu mà làm?""Mình không có cái đó nhưng có cái khác... Em...cởi quần ra đi chị chỉ cho!" Hoàng Yến cởi quần của mình ra theo lời Hoàng Yến, âm hộ lún phún lông tơ mới mọc của cô bé hiện ra. Hoàng Yến tỏ ra hiểu biết nhưng sự thật là chính bản thân nàng cũng chưa làm như vậy bao giờ. Trước đây nàng có đọc qua tâm sự thầm kín của các cô các chị nhưng nhớ tới sự đau đớn khi bị phá trinh nên không dám thử."Làm như vầy nè..."Vừa nói Hoàng Yến vừa xoa lên âm nộ non nớt của Ngọc, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt đều, thỉnh thoảng khẽ đẩy đầu ngón tay vào cái lỗ nhỏ xíu."Tưởng gì, em cũng làm vậy mà..."Ngọc nói, cô bé cũng thường xoa nắn âm hộ của mình mỗi khi tắm, cũng cảm thấy kích thích nhưng không bằng hiện tại Hoàng Yến đang làm cho, tuy là tay con gái nhưng sự sướng khoái nhiều hơn hẳn tự mình Yến hơi quê, nhưng bản thân nàng cũng chưa thử bao giờ nên không rành."Vậy...em đút ngón tay vào đây rồi à?" Hoàng Yến nói rồi đẩy ngón tay mềm mại vào âm đạo của Ngọc."Á...đau chị ơi... Chỗ đó em cũng thử nhưng đau lắm không dám đút vào nữa.""Ừ, chỗ này phải chờ em lớn hơn, mà con trai làm mới đỡ đau hơn..."Hoàng Yến nói theo suy nghĩ riêng của nàng. Nói xong chuyển lên âm vật nhỏ bé của Ngọc, bàn tay mềm mại của Hoàng Yến đã có sự trơn trượt. Xoa nắn bờ mu rồi dùng ngón tay bóp vào âm vật của cô bé, Hoàng Yến cứ lặp lại liên tục làm Ngọc chới với trong cảm giác sướng khoái đầu đời, hai chân khép lại kẹp chặt và ngả người xuống giường. Hoàng Yến vẫn không ngừng lại, bàn tay vẫn xoa và nắn âm vật của bé Ngọc..."Á... Dừng lại chị ơi..."Ngọc la lên và hất tay Hoàng Yến ra, cô bé cảm thấy một cơn mắc tiểu dâng lên trong sự sướng khoái khó tả, cả người gồng cứng nhưng không thể ngăn được cơn buồn tiểu đó."Ưm..." Ngọc bật ra tiếng rên khi tưởng rằng mình đang tè ra giường theo từng cơn co thắt nơi bụng Yến nhìn gương mặt đờ dẫn còn đang ửng đỏ của Ngọc, khác với cô bé, nàng biết Ngọc vừa lên sướng khoái đầu đời qua đi, bé Ngọc xấu hổ không dám nhìn Hoàng Yến nhưng cảm nhận được vùng đệm dưới mông mình vẫn khô ráo, cô bé gượng dậy nhìn xuống."Ủa...?"Ngọc ngạc nhiên đưa tay sờ trên đệm, không có chỗ nào ướt. Rồi theo phản xạ đưa tay sờ vào âm hộ của mình, cũng không nước tiểu mà chỉ có một chút nước trơn trơn dính dính. Đưa ngón tay bóng loáng vì dâm thủy của chính mình lên, vẻ mặt khó hiểu như muốn hỏi Hoàng Yến."Giống như ba chị lúc nãy đó, thủ dâm tới lúc sướng thì có nước nhờn đó chứ không phải nước tiểu." Hoàng Yến giải mỉm cười vì một phần của sự tò mò giới tính đã được giải tỏa. Hai cô bé trò chuyện thêm một lúc rồi tắt đèn đi ngủ. Sáng tạoĐăng video Quản lý videoPhân tích dữ liệuQuản lý tương tácTrang chủAnimeThịnh hànhMục lụcTrực tiếpĐăng nhập để xem nội dung liên chúng tôiLiên hệ chúng tôiTải ứng dụngĐiều khoản sử dụngChính sách riêng tưKhiếu nại vi phạm© 2023 Bilibili Phản hồi Báo xấu24 Lượt xem18/05/2022Hài hước kênh 0 Người theo dõi 413 VideosĐề xuất cho bạnTất cảAnime703Nữ sinh hài hước thể hiện sự ức chế với độ đãng trí của mẹ và anh traihaihuochàittHài hước kênh634 Lượt xem021Rem 😍AnimeEdit2k5 Lượt xem305Cách xử lý khi gặp biến thái😂😂😂haihuochàittHài hước Lượt xem319Câu chuyện xin tiền hohc thêm và cái kếtHài hước kênh34 Lượt xem113Thanh niên số nhỏ nhất năm😂Hài hước kênh28 Lượt xem219Thách bạn xem mà k cười🤣Hài hước Lượt xem140Khi chuyên toán dạy conHài hước Lượt xem112Lớp học vẽ có gì vui 🤪Hài hước kênh716 Lượt xem214Đừng bao giờ cà khịa trẻ con🤣Hài hước Lượt xem227Nỗi niềm của những người chân dàiHài hước Lượt xem200Khi Nam Tào hoá rồng p2Hài hước kênh15 Lượt xem501Tấm chiếu mới đi làm giang hồ 😂Hài hước kênh87 Lượt xem113Ruồi sa bể phốt 😆😆😆Hài hước kênh29 Lượt xem125Ám hiệuhaìhuochàittHài hước kênh28 Lượt xem102Cà khịa cực mạnh🤣Hài hước kênh30 Lượt xem150Tự dưng vỡ mồm 😂Hài hước kênh15 Lượt xem138Troll kiểu cười ẻ 😂Hài hước kênh16 Lượt xem231Đi test covit😆😆😆Hài hước kênh22 Lượt xem127Chuyện hồ sơ thi đại họcHài hước Lượt xem114Haha niceHài hước kênh19 Lượt xemTrang chủ>Vợ ơi rm đừng đihaihuochàitt>Bình luận GửiKhông thấy gì đâu ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ========Thể loại ngôn tình, sắc, 25+, loạn luân, Một câu chuyện loạn luân giữa cha con, vợ chồng, anh chị dâu. Chuyện bắt đầu từ lúc Phượng có nhân tình bên ngoài lập kế hoạch để chồng quan hệ với con gái bắt buộc chồng ly hôn để lại tài sản cho cô. Từ đó biến cố liên tục xảy ra với họ dành cho sắc nữ khẩu vị hơi nặng.

vợ ơi đừng đi